Fall
Do the hills wheeze like old men
Những ngọn đồi vưỡn khò khè như những ông già
Những ngọn đồi vưỡn khò khè như những ông già
Đọc, bật ra câu thơ của TTT:
Những rừng gió kể chuyện bể khơi
Những rừng gió kể chuyện bể khơi
Của Duy Thanh
Những rừng gió kể chuyện bể khơi
trời của mây của mùa thu
những chuyến đi xa không hành lý
hành trình tới Paris
suốt đời người
không muốn nhớ tiếng thì thào thăm hỏi
móng tay níu chặt hơi sương khói
ai thổi cơm chiều hay thiêu huỷ tâm tình
trời của mây của mùa thu
những chuyến đi xa không hành lý
hành trình tới Paris
suốt đời người
không muốn nhớ tiếng thì thào thăm hỏi
móng tay níu chặt hơi sương khói
ai thổi cơm chiều hay thiêu huỷ tâm tình
hồn tôi đứng thành tượng
mình trần
không bắp thịt
trận bão cơn điên xô ngã
ấy mùa đông
và một phiến đá xanh
mình trần
không bắp thịt
trận bão cơn điên xô ngã
ấy mùa đông
và một phiến đá xanh
TTT
Jennifer @ Paris
Is that
foolish youth still sawing
The good branch he's sitting on?
Do the hills wheeze like old men
And the few remaining apples sway?
Can he see the village in the valley
The way a chicken hawk would?
The good branch he's sitting on?
Do the hills wheeze like old men
And the few remaining apples sway?
Can he see the village in the valley
The way a chicken hawk would?
Already
smoke rises over the roofs,
The days are getting short and chilly.
Even he must rest from time to time,
So he's lit a long-stemmed pipe
To watch a chimneysweep at work
And a woman pin diapers on the line
And then step behind some bushes,
Hike her skirt so her bare ass shows
While on the common humpbacked men
Roll a barrel of hard cider or beer,
And still beyond, past grazing cattle,
Children play soldier and march in step.
The days are getting short and chilly.
Even he must rest from time to time,
So he's lit a long-stemmed pipe
To watch a chimneysweep at work
And a woman pin diapers on the line
And then step behind some bushes,
Hike her skirt so her bare ass shows
While on the common humpbacked men
Roll a barrel of hard cider or beer,
And still beyond, past grazing cattle,
Children play soldier and march in step.
He thinks,
if the wind changes direction,
He'll hear them shouting commands,
But it doesn't, so the black horseman
On the cobbled road remains inaudible.
One instant he's coming his way,
In the next he appears to be leaving in a hurry ...
It's such scenes with their air of menace,
That make him muddled in the head.
He's not even aware that he has resumed sawing,
That the big red sun is about to set.
He'll hear them shouting commands,
But it doesn't, so the black horseman
On the cobbled road remains inaudible.
One instant he's coming his way,
In the next he appears to be leaving in a hurry ...
It's such scenes with their air of menace,
That make him muddled in the head.
He's not even aware that he has resumed sawing,
That the big red sun is about to set.
Charles
Simic
Thu Cũ
Liệu cái tuổi
trẻ khùng điên ba trợn vưỡn kưa kưa
Cái cành cây bảnh nhất anh đang ngồi?
Những ngọn đồi vưỡn khò khè như những ông già
Và mấy cây táo còn lại, vưỡn “nắc nư”?
Liệu anh có thể nhìn ngôi làng ở bên dưới thung lũng
Vưỡn cái nhìn của con chim ưng thèm gà con?
Cái cành cây bảnh nhất anh đang ngồi?
Những ngọn đồi vưỡn khò khè như những ông già
Và mấy cây táo còn lại, vưỡn “nắc nư”?
Liệu anh có thể nhìn ngôi làng ở bên dưới thung lũng
Vưỡn cái nhìn của con chim ưng thèm gà con?
Khói đã bốc
lên từ những mái nhà
Ngày mới ngắn và lạnh làm sao
Ngay cả như thế thì anh vưỡn thèm ngồi lại
Thì cũng phải nghỉ ngơi, lúc này lúc nọ
Và thế là anh lấy cái tẩu dài thòng ra
Và đốt thuốc
Trong khi nhìn một tay thông ống khói làm việc
Và 1 người đàn bà treo mấy cái tã con nít lên sợi dây
Và rồi lui lại, sau mấy bụi cây
Kéo cái váy lên, phô cái chảo trắng ngần ra
Trong khi ở chỗ công cộng những người đàn ông gù
Vần 1 cái thùng tô nô rượu táo, thứ nặng đô, hay là bia
Và vẫn quá, quá bầy trâu bò gặm cỏ
Lũ con nít chơi trò lính tráng, xếp hàng diễn hành
Anh nghĩ, nếu
ngọn gió đổi chiềuNgày mới ngắn và lạnh làm sao
Ngay cả như thế thì anh vưỡn thèm ngồi lại
Thì cũng phải nghỉ ngơi, lúc này lúc nọ
Và thế là anh lấy cái tẩu dài thòng ra
Và đốt thuốc
Trong khi nhìn một tay thông ống khói làm việc
Và 1 người đàn bà treo mấy cái tã con nít lên sợi dây
Và rồi lui lại, sau mấy bụi cây
Kéo cái váy lên, phô cái chảo trắng ngần ra
Trong khi ở chỗ công cộng những người đàn ông gù
Vần 1 cái thùng tô nô rượu táo, thứ nặng đô, hay là bia
Và vẫn quá, quá bầy trâu bò gặm cỏ
Lũ con nít chơi trò lính tráng, xếp hàng diễn hành
Thì có thể nghe chúng hô, Bác Hồ muôn năm, một, hai, một, hai
Nhưng gió không làm cái chuyện bậy bạ như thế
Và thế là người kỵ sĩ đen
Trên con lộ sỏi
Không làm sao nghe được
Trong 1 thoáng, người kỵ sĩ đi theo con đường của anh ta
Trong thoáng kế, anh ta có vẻ bỏ đi trong vội vã
Những xen như thế thật đe dọa
Khiến cho anh mụ cái đầu
Anh cũng chẳng nhận ra là mình lại tiếp tục kưa kưa
Và cái ông mặt trời đỏ bự thì đang tính đi ngủ.
LUXEMBOURG
GARDENS
Parisian
apartment houses fear neither wind nor
imagination-
they're solid paperweights,
the antithesis of dreaming.
imagination-
they're solid paperweights,
the antithesis of dreaming.
White boats
race the river, packed with crowds
demanding greetings from the shore-bound;
their champagne mood liquidates the past.
demanding greetings from the shore-bound;
their champagne mood liquidates the past.
A pair of
wealthy tourists emerges from a cab
in gleaming outfits; waiters serve them
wearing frock coats whose cut is untouched by fashion.
in gleaming outfits; waiters serve them
wearing frock coats whose cut is untouched by fashion.
But the
Luxembourg Gardens grow empty now,
and become a vast, quiet herbarium;
and become a vast, quiet herbarium;
they don't
recall all those who once
strolled their avenues, who haven't noticed that they're dead.
strolled their avenues, who haven't noticed that they're dead.
Mickiewicz
lived here, and over there August Strindberg
sought the philosopher's stone
he never found.
sought the philosopher's stone
he never found.
Dusk falls.
Sober night approaches from the east,
taciturn and troubled.
Night comes from Asia, and asks no questions.
taciturn and troubled.
Night comes from Asia, and asks no questions.
Foreignness
is splendid, a cold pleasure.
Yellow lights illuminate the windows on the Seine
(there's the real mystery: the life of others).
Yellow lights illuminate the windows on the Seine
(there's the real mystery: the life of others).
I know-the
city no longer holds secrets.
But there are plane trees, squares, cafes, friendly streets,
and the bright gaze of clouds that slowly dies.
But there are plane trees, squares, cafes, friendly streets,
and the bright gaze of clouds that slowly dies.
Adam
Zagajewski: Unseen Hand
Vườn Lục Xâm
Bảo
Những căn nhà
chia thành hộ ở Paris thì không sợ gió cũng như là sự tưởng tượng –
Chúng làm bằng 1 thứ giấy dày, cứng, nặng.
Phản đề của mộng mị
Chúng làm bằng 1 thứ giấy dày, cứng, nặng.
Phản đề của mộng mị
Những con
thuyền trắng chạy đua trên sông, đám đông đầy trên thuyền
Đòi đám đứng bên bờ bãi chào mừng, cổ võ;
Vị sâm banh làm thịt quá khứ
Đòi đám đứng bên bờ bãi chào mừng, cổ võ;
Vị sâm banh làm thịt quá khứ
Một cặp du
khách phọt ra từ tắc xi
Mặt mày, quần áo, bộ dạng sáng sủa; đám bồi,
trong những chiếc áo choàng không hề bị thời trang làm thay đổi,
hầu họ.
Mặt mày, quần áo, bộ dạng sáng sủa; đám bồi,
trong những chiếc áo choàng không hề bị thời trang làm thay đổi,
hầu họ.
Nhưng Vườn
LXB bây giờ ngày càng trống trơn
Và trở thành một phòng trồng cây, rộng lớn, im ắng
Và trở thành một phòng trồng cây, rộng lớn, im ắng
Chúng chẳng
hề nhớ những người mà đã có lần thong thả đếm những đại lộ của chúng
Những con người chẳng hề để ý, họ đã chết
Mickiewicz đã sống ở đó, và ở chỗ kia kìa, August Strindberg đã từng tìm hòn đá triết gia
Nhưng đếch làm sao kiếm thấy!
Những con người chẳng hề để ý, họ đã chết
Mickiewicz đã sống ở đó, và ở chỗ kia kìa, August Strindberg đã từng tìm hòn đá triết gia
Nhưng đếch làm sao kiếm thấy!
Chạng vạng rớt
xuống. Đêm khiêm tốn tới gần, từ Phương Đông, lầm lì, và bối rối.
Đêm tới từ Á Châu, không tra hỏi.
Cái tính ngoại thì thật là tuyệt vời, một lạc thú lạnh.
Ánh sáng màu vàng chiếu sáng những khung cửa sổ trên sông Seine.
(niềm bí ẩn thực: cuộc sống của những người khác).
Tôi biết – thành phố chẳng còn giữ những bí ẩn.
Nhưng có những cây bào, những quảng trường, quán cà phê, những con phố bạn bè,
và cái nhìn sáng ngời của những đám mây,
chầm chậm chết.
Đêm tới từ Á Châu, không tra hỏi.
Cái tính ngoại thì thật là tuyệt vời, một lạc thú lạnh.
Ánh sáng màu vàng chiếu sáng những khung cửa sổ trên sông Seine.
(niềm bí ẩn thực: cuộc sống của những người khác).
Tôi biết – thành phố chẳng còn giữ những bí ẩn.
Nhưng có những cây bào, những quảng trường, quán cà phê, những con phố bạn bè,
và cái nhìn sáng ngời của những đám mây,
chầm chậm chết.
Fall
Fall,
falling, fallen. That's the way the season
Changes its
tense in the long-haired maples
That dot the
road; the veiny hand-shaped leaves
Redden on
their branches (in a fiery competition
With the
final remaining cardinals) and then
Begin to
sidle and float through the air, at last
Settling
into colorful layers carpeting the ground.
At twilight
the light, too, is layered in the trees
In a season
of odd, dusky congruences-a scarlet tanager
And the odor
of burning leaves, a golden retriever
Loping down
the center of a wide street and the sun
Setting
behind smoke-filled trees in the distance,
A gap
opening up in the treetops and a bruised cloud
Blamelessly
filling the space with purples. Everything
Changes and
moves in the split second between summer's
Sprawling
past and winter's hard revision, one moment
Pulling out
of the station according to schedule,
Another
moment arriving on the next platform. It
Happens
almost like clockwork: the leaves drift away
From their
branches and gather slowly at our feet,
Sliding over
our ankles, and the season begins moving
Around us
even as its colorful weather moves us,
Even as it
pulls us into its dusty, twilit pockets.
And every
year there is a brief, startling moment
When we
pause in the middle of a long walk home and
Suddenly
feel something invisible and weightless
Touching our
shoulders, sweeping down from the air:
It is the
autumn wind pressing against our bodies;
It is the
changing light of fall falling on us.
Edward
Hirsch: The Living Fire
THE READER
All night I sat
reading a book,
Sat reading as if in a book
Sat reading as if in a book
Of sombre
pages.
It was
autumn and falling stars
Covered the
shrivelled forms
Crouched in
the moonlight.
No lamp was
burning as I read.
A voice was
mumbling, "Everything
Falls back
to coldness,
Even the
musky muscadines,
The melons,
the vermilion pears
Of the leafless
garden."
The sombre
pages bore no print
Except the
trace of burning' stars
In the
frosty heaven.
The Collected Poems of Wallace
Stevens
Comments
Post a Comment