GCC vs BBT

16.8.2012

Happy Birthday GCC



Aug 16, 2007 2:04 PM
Cái blog Yahoo của Gấu khai trương đúng ngày 16/8/2007.
Đúng dịp Ông Vua Biếm Văn loan tin NQT ngỏm trên 1 đài phát thanh Bolsa.
Tếu thế!
Tru,
Vay la may con song!
Mung mot thang ban lau doi con song them mot so nam nua!
So dien thoai cua tao la...
Sang nay thang Ham va tao dien thoai cho Little Saigon Radio de hoi BBT ve ten Nguyen Quoc Tru trong bai viet cua no o to Viet Tide thi duoc no tra loi Nguyen Quoc Tru do khong phai la may.
Khi nao may lai co dip qua day choi?
Chuc may khoe manh, song lau (khong toi 100 tuoi la duoc roi).
Bạn mày
Aug 19, 2007 12:43 PM
Ông biếm gia họ Buồi đã từng viết về cái chết của một ông bạn học CVA trùng tên với Gấu hơn một lần rồi.
Lần trước, trên trang Thư Gửi Bạn Ta của ông, và Gấu nhờ vậy, được một vài người bạn quen thăm hỏi, chết chưa, chết rồi hả.
Lần này bạn bè tin nhiều hơn, vì thằng Gấu lâu lắm không thấy phôn, vả nó cũng hơn bẩy bó rồi, ân oán giang hồ nhiều rồi, đi là vừa rồi, chắc nó đấy.
*
Họ Buồi, chữ “buồi” là của biếm gia họ Buồi, không phải của Gấu. Độc giả Tin Văn đừng nghi Gấu quê ông ra rồi xổ bậy.
Để Gấu nhẩn nha kể câu chuyện về cái họ Buồi của ông, do chính ông ta xác nhận.
Lần đó, ngồi cà phê Factory. Tiểu Sài Gòn. Gấu là khách phương xa.
Đông lắm, vì có tay Ngô Vương Toại, từ Washington D.C. được ông con trai, và một ông bạn của ông con trai, một anh Mẽo, hộ tống, làm một chuyến viễn du, kể như chót, hoặc áp chót, thăm bạn bè. Ngô Vương Toại, nghe nói, cũng bị tim quật cho vài cú nên thân rồi. Ông biếm gia cũng có mặt, chủ yếu là thăm bạn của ông, là Ngô Vương Toại. Trong số bạn bè thân quen, hoặc không thân quen, ngồi cùng bàn, có ông Bùi Hồng Sĩ. Thế là ông biếm gia ra đòn:
-Trong hai đứa mình, đố biết đứa nào họ Buồi?
Trong khi Bùi Hồng Sĩ còn ngớ người, họa sĩ NĐT bèn đề nghị:
-Hai ông bắt thăm đi.
Bắt thăm gì nữa. Nhìn ông kia ngớ người, ngẩn tò te như thế, thì làm sao họ Buồi cho được.
Cái này, người xưa gọi là rắn độc cắn phải lưỡi!

*

Hình trên, Ngô Vương Toại và Gấu, chụp bữa hôm sau bữa ngồi Cà phê Factory, tại nhà Phạm Phú Phong.
Đó là lần đầu tiên Gấu gặp Ngô Vương Toại, nhưng kể như trước đó, đã nhìn thấy ông ta rồi!
Đó là lần ông được đám VC biệt động thành hỏi thăm sức khoẻ. Đám này cướp diễn đàn của Sinh Viên Văn Khoa, trong một đêm lửa trại. để vinh danh Mặt Trận Giải Phóng, vì đúng bữa đó, là sinh nhật của MT, hình như vậy. Bạn Toại, trong ban tổ chức, hoảng quá, bèn dằng lại cái mi cờ rô, thế là bị đòm một phát, thủng ngay cái thùng nước lèo.
Gấu, làm UPI Radiopho Operator, bèn có việc làm, là gửi bức hình "bạn ta".
Bữa gặp mặt đó, anh cho biết, thời gian nằm nhà thương, Tướng Râu Kẽm có vô thăm, đề nghị gắn huân chương anh hùng quân đội VNCH, anh lắc đầu, nói, anh hùng không, mà quân đội VNCH, lại càng không, vì anh chưa bị gọi đi lính.
*
Lần gặp ông biếm gia đầu tiên, hình như là vào năm 1998, khi, lần đầu Gấu qua Tiểu Sài Gòn, nhân cuốn Lần Cuối Sài Gòn ra lò. Hình như cũng tại Factory.
Cả một đám ngồi uống cà phê, chờ ông chủ nhà in Văn Mới, chở sách từ Los Angeles xuống.
Gấu mỏi tay ký tặng, bạn, cũ lẫn mới, trong có cả Đào Mộng Nam, tuy chưa quen, nhưng đã từng nghe tiếng, và còn là học trò của ông, qua cuốn Tự Học Chữ Hán.
Lần sau, tại một tiệm phở thì phải, và ông cho biết học CVA sau Gấu.
Tuy nhiên Gấu đọc ông, từ những ngày ở trại tị nạn, qua tờ Lửa Việt. Cũng những bài Thư Gửi Bạn Ta. Thời gian đó, chỉ có ba tờ báo thường xuyên có mặt ở trại, là tờ Làng Văn, Lửa Việt, và tờ Nắng Mới.
Lần đầu bực, cũng lâu rồi, khi đọc ông phạng bạn của ông, là thi sĩ Du Tử Lê, về một câu tiếng Anh viết sai văn phạm. Gấu thực sự bị sốc. Ông ta chỉ cần nhắc cái phôn, kêu bạn ta, này, câu đó sai, sửa lại đi. Vậy mà ông viết cả một bài dậy dỗ bạn. Tại sao dốt? Tại sao đã dốt, lại không nhờ một thằng rành tiếng Anh, như ông ta, chẳng hạn?
Ông ta có thể chửi bạn của ông ta, công khai, trong trường hợp, cái dốt, cái ngu, cái tầm bậy đó, la bêtise, của bạn ông ta, có hại cho nhiều người.
Rồi tới cái lần ông ta dốt, Gấu mới hỡi ơi, và hiểu ra rằng, thằng cha này hết xài. Dốt của người, dù là bạn ta, hắn la toáng lên. Còn dốt của hắn, hắn giấu như mèo giấu... dốt!
Nói ông dốt, cũng không đúng. Thực sự ông ta nhớ lộn, và lầm danh sĩ Nễ Hành, cởi truồng đánh trống trước gian hùng Tào Tháo, với Lao Ái, nổi tiếng vì có khúc củi trùm thiên hạ.
Lần đó, Gấu thấy cũng kỳ. Một phần lại thương cho Nễ Hành, thương cho câu nói nổi tiếng của ông, con cu cha mẹ ban cho mình, đâu có gì xấu, vừa phô ra, vừa đánh trống, vừa đọc thơ, vừa chửi thằng quyền lực, gian hùng, còn thú nào bằng, vậy mà lại bị lầm với một Cậu Chó thời Tần Thuỷ Hoàng, cũng lại một tên bạo chúa.
Bèn lấy một cái nick lạ hoắc, vì cũng nể ông họ Bùi, và thấy cũng chẳng có gì phải xưng danh, gửi một cái mail cho ông.
Ông cám ơn. Liền ngay đó, ông delete bài viết. Chẳng cáo lỗi, cáo liếc, về cái sự lầm lẫn của ông.
Từ đó, Gấu hết nể ông.
Và sau đó, có đi thêm một hai đường chọc quê ông. Thành thử cái vụ ông rủa Gấu, cũng đáng đời Gấu.
Thuờng ra, một người viết khác, khi có sự mập mờ như thế, sẽ đi một đường tiểu chú, thí dụ, NQT bạn tôi, là sĩ quan dù, đã tử trận, không phải là thằng cha NQT, có biệt danh là Gấu.

Comments

Popular posts from this blog

Nguyễn Ngọc Tư

30.4.2015

‘A Lament in Three Voices’