Night Picnic




The Grand Casino 

Gambling casino of the sky
Lit up with summer stars. 

That's the soul's jukebox,
We are told by the night wind. 

But when we ask what size coin it takes
We are greeted with stunned silence. 


Sòng bạc nhớn 

Sòng bạc nhớn trên không
Sao mùa hè thắp sáng
Đó là cái hộp linh hồn
Gió đêm giải thích
Nhưng khi chúng ta hỏi,
Bỏ đồng xu Cụ Hồ, hay Thằng Diệm?
Chỉ là im lặng đến rợn người.


We All Have Our Hunches 

The child turning from his mother's breast
With a frightened look
To watch his grandfather raise a beer
And drink to his future happiness
In the kitchen full of unwashed plates
And busy women with quarrelsome voices,
The oldest of whom wields a rolled newspaper
With the smiling President's picture
Already speckled by the blood
Of warm-weather flies and mosquitoes. 



Chúng ta và… Bướu

Đứa bé rời cặp vú của bà mẹ
Mắt khiếp sợ
Nhìn ông của nó
Dâng cao ly bia
Mừng hạnh phúc sau này của thằng cháu
Nhà bếp ê hề chén dĩa bửn, chưa kịp rửa
Và những bà đàn bà bựn cãi cọ
Bà già nhứt trong những mụ đờn bà
Cầm tờ báo cuộn tròn
Với bức hình Trọng Lú kười hả hê
Lốm đốm máu
Từ lũ ruồi nhặng mùa hè

Night Picnic 

There was the sky, starless and vast-
Home of everyone of our dark thoughts-
Its door open to more darkness.
And you, like a late door-to-door salesman,
With only your own beating heart
In the palm of your outstretched hand. 

All things are imbued with God's being-
(She said in hushed tones
As if his ghost might overhear us)
The dark woods around us,

Our faces which we cannot see,

Even this bread we are eating. 

You were mulling over the particulars
Of your cosmic insignificance
Between slow sips of red wine.
In the ensuing quiet, you could hear
Her small, sharp teeth chewing the crust-
And then finally, she moistened her lips. 


Chơi đêm


Có bầu trời, không một vì sao, rộng ơi là rộng
Nhà cho mọi mọi, những ý nghĩ âm u của chúng ta
Cửa của nó thì mở rộng cho tha hồ bóng tối
Và mi, thì như một tên mại bản muộn, nhà nào cũng ghé ghé, gõ gõ 

Với, chỉ tiếng đập của trái tim của riêng mi
Trong lòng bàn tay mở rộng của mình



Tất cả nhân sinh hệ lụy thì đều tắm đẫm chất Chúa –

Nàng nói bằng 1 giọng
Như thể hồn ma của anh ta có thể nghe lén chúng ta
Rừng tối bao quanh chúng ta
Bộ mặt của chúng ta mà chúng ta không thể nhìn thấy
Ngay cả bánh mì mà chúng ta đang ăn

Mi loay hoay hì hục về ba thứ tủn mủn
Của cái vô nghĩa mang tính càn khôn của mi
Giữa những cú nhấm nháp vang đỏ
Trong cái trầm lắng nẩy sinh, mi có thể nghe
Những cú lép nhép khi nhai mấy mẩu vụn bánh mì của nàng
Và sau đó liếm liếm đôi môi, cho bớt khô.


Note: Mua xôn, bìa cứng, quá tuyệt

Một số bài trong tập thơ này, đã post trên TinVăn, từ tập New and Selected Poems










Comments

Popular posts from this blog

30.4.2015

Nguyễn Ngọc Tư