Le Cong Dinh Case




Lê Công Định replied to a comment on this.
Nói thật mất lòng, cho đến nay tôi không tham gia bất kỳ tổ chức, hội, nhóm nào trong và ngoài nước, là bởi sự đoàn kết và tầm nhìn của người Việt mình nói chung khá hạn chế.
Mặt khác, dù bị mọi người chỉ trích vì các chính sách trong quá khứ và hiện tại, thú thật Đảng Cộng sản vẫn là tổ chức hùng mạnh nhất. Do đó, để giải quyết các vấn nạn của xã hội ngày nay, vai trò của họ vẫn còn rất quan trọng. Đây là sự thật không thể bác bỏ.
Trong lúc thời cuộc còn đầy nhiễu nhương thế này, và giữa cảnh lòng người chưa thu về một mối thế này, thà mỗi ngày làm nghề tư vấn luật, rồi ngao du đó đây, chắc chắn tôi sẽ thấy vui hơn. Có lẽ con đường tôi đi chỉ là thế!
Note:

Mặt khác, dù bị mọi người chỉ trích vì các chính sách trong quá khứ và hiện tại, thú thật Đảng Cộng sản vẫn là tổ chức hùng mạnh nhất. Do đó, để giải quyết các vấn nạn của xã hội ngày nay, vai trò của họ vẫn còn rất quan trọng. Đây là sự thật không thể bác bỏ.
LCD

Viết như thế này, thì đành chờ VC ban cho tí tự do nào thì được tí đó vậy.
Có khi nào vị này nghĩ, như Solzhenitsyn đã từng nghĩ, và làm, 1 mình ta, đủ rồi, một mình ta đủ sức đạp đổ cái chế độ khốn kiếp đó?
NQT

Nói ra thì bị chửi là phách lối, 20 năm nay, Gấu làm trang Tin Văn, một mình, là cũng bắt chước Solzhenitsyn, "1 cách nào đó"!

 
Nói thật mất lòng, cho đến nay tôi không tham gia bất kỳ tổ chức, hội, nhóm nào trong và ngoài nước, là bởi sự đoàn kết và tầm nhìn của người Việt mình nói chung khá hạn chế.
LCD

Nhận xét của LCD về Đảng CS, theo Gấu, xưa rồi, quá đát rồi, sau khi “yếu tố Tẫu” xuất hiện, và đây là phát giác lịch sử mà độc nhất Solzhenitsyn nhìn ra được, khi không coi cuộc chiến chống Pháp của Mít, là cuộc chiến giành độc lập của 1 dân tộc thuộc địa của Tẩy. Trên Tin Văn đã nhiều lần nói về sự kiện này, khi viện ra, lời chỉ trích của Paz. (1) Ông này chê Solz không hiểu lịch sử Mít, nhưng bây giờ chúng ta thấy Solz đúng. Cuộc chiến chống Pháp, là cơ hội mà Vẹm sử dụng nó vào công cuộc làm cỏ sạch những đảng phái quốc gia nào không theo chúng, dù chống Tây. Khi cuộc chiến nổ ra, các đám đảng phái quốc gia, những vị đầu lĩnh của họ, tò mò, muốn chứng kiến tận mắt cuộc chiến, rời thành phố, tới mấy vùng địa phương, tới đâu là bị giết tới đó, và sau này Vẹm đổ tội cho địa phương giết, không phải chủ trương của Đảng! Địa phương nào dám giết những đấng như Phan Văn Hùm, thí dụ. Bắt được 1 phát, là hoả tốc cho ngựa phi ra Bắc Bộ Phủ.
Thịt liền cho ta, Bác Hồ phán! 

Trong lịch sử Mít, chưa có 1 tổ chức nào tàn ác như Vẹm cả. Chúng giết sạch bất cứ 1 người nào không theo chúng.
Cái gì làm cho chúng độc ác đến như thế? Cái Ác Bắc Kít. Chẳng có cái gì khác ở đây. Chủ nghĩa CS cũng là 1 “cơ may” để chúng dựa vào đó, cho có “cái cờ” mà thôi.

Có thể nói, chưa bao giờ lịch sử Mít hiện rõ ra như ban ngày, như những ngày này cả!
Một khi yếu tố Tẫu xuất hiện, là mọi lời dối trá lộ ra hết.
Vai trò của họ rất quan trọng, nghĩa là sao?
Một hội nghị Thành Đô nữa?
Cái lập luận của LCD về Đảng CS chính là cái lập luận của chính chúng. Những tên khốn Bắc Kít, dư luận viên cái con mẹ gì đó, phán, y hệt LCD, không có Bác Hồ, không có Đảng thì tụi mi bốc cứt bỏ vô miệng, tại làm sao mà dám phản động, lấy tiền ngoại bang, chống Nhà Nước Vẹm. Vẹm là tất cả, hiểu chưa?

(1)
Trong Về những nhà thơ và những người khác, On poets and Others, Paz dành hai bài, một cho Solz, và một cho Gulag. Bài Gulag, viết thêm, bổ túc cái nhìn trước. Trong bài này, Paz nhắc tới Việt Nam, và chê cái nhìn của Solz về VN, bị hạn chế, [theo Paz, Solz phán, cuộc chiến Đông Dương là mâu thuẫn quyền lợi giữa đám đế quốc, the war in Indochina was an imperial conflict, và như thế, Solz không nhìn ra, đây là cuộc chiến giành độc lập của 1 quốc gia]. Nhưng ông bào chữa giùm cho Solz, quan điểm của ông [dù hạn chế. NQT] không làm giảm giá trị của tác phẩm, [Gulag. NQT], như là 1 chứng liệu.
Note:
Không hiểu, giả như Paz, nếu còn sống, đọc lại những dòng trên, có còn chê Solz?
GCC sợ rằng, Solz phán quá đúng. Chỉ là tranh chấp qưyền lợi giữa, không chỉ thực dân cũ [Tẩy], và mới [Mẽo], mà còn có anh Tẫu nữa.
Làm đếch gì cái cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc, mà chỉ có cú…  ăn cướp? Toàn đoạn văn Paz lèm bèm về cuộc chiến Mít, đọc thú lắm. TV sẽ post liền tù tì, và bàn tiếp, hà, hà!
Khi có dịp trở lại đất Bắc, Gấu bèn mò về, và cũng phải tính toán thật chi ly. Không dám về thẳng Sài Gòn, mà phải tới Hà Nội, và phải phôn ông cậu, Cậu Toàn, em trai bà cụ Gấu, một người theo CS từ những ngày đầu, và là 1 ký giả phải nói là khá nổi tiếng, đích thân ra phi trường đón.
Phải phôn cho ông bạn quí HPA, nhờ giới thiệu 1 đấng nhà văn nhà thơ nổi tiếng, phòng hờ.
Anh giới thiệu 1 tay thật hách là thi sĩ Nguyễn Quang Thiều. NQT và 1 số bạn bè quen biết sau đó,
lo lắng cho Gấu đủ thứ, nhân tiện đây, xin đa tạ tất cả.
Một trong những điều Gấu canh cánh trong lòng, là, tại sao ông cụ Gấu, bị VNQDD thủ tiêu, ngay những ngày đầu nổ ra cuộc chiến chống Pháp, vậy mà bà chị ruột, đứa em trai ruột còn ở lại, không được nhà nước VC công nhận là con của liệt sĩ. Cái gì khiến ông bố của Gấu không được coi là 1 tên Việt Minh?
Về, hỏi han đầu này mối nọ, hóa ra là ông cụ nhất quyết không theo Vẹm.
Dù là hiệu trưởng 1 trường tiểu học, chống Tây, bị chúng chuyển đổi khắp mọi nơi, kể cả Lục An Châu, nổi tiếng nước độc, thuốc phiệ
n ê hề!
Bà cụ Gấu, khi thấy thằng con lậm Cô Ba, chửi, mày thua xa Bố của mày!
Chỉ là 1 cảm tình viên của Đảng, như 1 ông chú, 1 tỉnh uỷ viên, cho biết.

Có thể, ông đã từng chứng kiến,
cảnh VM thủ tiêu những người chống Pháp, nhưng không theo chúng.
Ông không muốn con cái sau này phải mang nhục, bố của chúng là 1 tên giết người! 
Phạm Quỳnh, ngay cả vào những giây phút cuối cùng của đời mình, bị Vẹm dùng đá đập cho tới chết, vì tiếc 1 viên đạn, vẫn khư khư với ý nghĩ, không có thằng Tây, là thằng Mít chết. Gấu thực sự không tin, ông giải ra được cái thai đố, giặc ngồi ngay sau lưng nhà vua, tức “yếu tố Tẫu”. Cuộc chiến chống Pháp là cơ hội bằng vàng cho Vẹm làm thịt sạch những ai không theo chúng. Đến cả những kẻ theo chúng, như Nguyễn Hữu Đang, thí dụ, mà chúng còn giết, nữa là!
Tuy nhiên, phải đến khi Âu Châu sống sót Lò Thiêu, và thoát bị nhuộm Đỏ, nhờ nó,
thì chúng ta mới hiểu được, giả như vẫn còn thằng Tẩy, là Mít thoát hết,  ba bốn Cái Ác: Ác Mốt Cu, Ác Bắc Kinh, và Ác Bắc Kít.
Và một Miền Nam không nhiễm 1 thứ Ác nào hết, vẫn còn.

Comments

Popular posts from this blog

Nguyễn Ngọc Tư

30.4.2015

Raymond Chandler by Oates