Cái chết của Sophocles





Quoc Tru Nguyen
The Death of Sophocles


"Then the king comprehended that Sophocles was dead."
Legend


One night an eagle flew down from the skies to the
house of Sophocles,
And a chorus of cicadas suddenly set up a mournful
noise in the garden.
And that hour the genius entered immortality,
Passing the enemy's camp near the walls of his
beloved city.
And the king dreamed this strange dream:
Dionysus himself ordered him to suspend the siege
So that din of war wouldn't disrupt the funeral rites.
And to allow the Athenians to pay homage to his delight.
1961
Anna Akhmatova
Trans. Judith

Cái chết của Sophocles


"Và rồi Hoàng Đế bèn hiểu ra rằng thì là thằng cha Gấu đã ngỏm củ tỏi"
Giai thoại trong dân gian xứ Đàng Trong

Một đêm 1 con chim ưng, từ trên những ngọn đỉnh trời
Bèn xà xuống căn nhà của tên Gấu Cà Chớn
Và đàn đàn lũ lũ, ve, bèn tấu lên khúc tưởng niệm, ầm ĩ cả 1 khoảnh vườn
Và vào 1 giờ giấc như thế, nhà văn thiên tài của văn học Ngụy bèn đi vô miền bất tử
Ngang qua doanh trại của bè lũ ăn cướp Vẹm Bắc Kít
Kế bên tường thành phố yêu quí của chúng có tên gọi rất đỗi thân thương, thành phố Sài Gòn
Và vị Hoàng Đế Vẹm mơ 1 giấc mơ lạ lùng:
Thần Kim Qui, đúng Ông Ta, ra lệnh cho vì vua
Hãy ngưng ngay cuộc vây hãm
Để cho cái huyên náo của chiến tranh lịm đi
Không làm phiền đến đám tang của nhà văn nhớn Ngụy
Cho phép lũ Ngụy tỏ lòng quí mến của chúng
Đến kẻ làm trang tanvien.net, một “di tích lịch sử” của giống này.


 It seems that the voice we humans own
Will never sound, never celebrate,
Only a wind from the age of stone
Keeps on knocking at the black gate.
And it seems to me that under the sun
I alone remain-this honor's mine,
Simply because I was the first
Who wanted to drink the deadly wine.
1917
Akhmatova

  Có vẻ như cái thứ tiếng người mà chúng ta có đó
Nó sẽ chẳng bao giờ kêu lên
Chẳng bao giờ ăn mừng
Chỉ là tiếng gió từ thời kỳ đồ đá
Liên tục gõ lên chiếc cổng đen
Và hình như chỉ còn tôi, đơn độc dưới ánh mặt trời
Và đây là niềm vinh quang của tôi
Giản dị, ấy là vì tôi là người đầu tiên
Muốn uống ly rượu độc
 
THE LAST TOAST 

I drink to the house, already destroyed,
And my whole life, too awful to tell,
To the loneliness we together enjoyed,
I drink to you as well,
To the eyes with deadly cold imbued,
To the lips that betrayed me with a lie,
To the world for being cruel and rude,
To God who didn't save us, or try.
1934
Akhmatova

Bữa nhậu chót



Ta uống mừng căn nhà đã hoàn toàn bị tiêu huỷ
Mừng trọn đời ta, thật dễ sợ nếu phải kể ra
Mừng nỗi cô đơn mà ta và mi cùng chia sẻ
Mừng mi nữa chứ, làm sao không?
Mừng đôi mắt lạnh lùng chết người
Mừng cặp môi thốt lời dối trá
Mừng thế giới quá tàn nhẫn, thô bạo
Mừng Ông Trời đếch thèm cứu vớt,
và cũng chẳng thèm thử cứu vớt,
chúng ta.





Comments

Popular posts from this blog

30.4.2015

Nguyễn Ngọc Tư