Fall

Fall
Fall,
falling, fallen. That's the way the season
Changes its
tense in the long-haired maples
That dot the
road; the veiny hand-shaped leaves
Redden on
their branches (in a fiery competition
With the
final remaining cardinals) and then
Begin to
sidle and float through the air, at last
Settling
into colorful layers carpeting the ground.
At twilight
the light, too, is layered in the trees
In a season
of odd, dusky congruences-a scarlet tanager
And the odor
of burning leaves, a golden retriever
Loping down
the center of a wide street and the sun
Setting
behind smoke-filled trees in the distance,
A gap
opening up in the treetops and a bruised cloud
Blamelessly
filling the space with purples. Everything
Changes and
moves in the split second between summer's
Sprawling
past and winter's hard revision, one moment
Pulling out
of the station according to schedule,
Another
moment arriving on the next platform. It
Happens
almost like clockwork: the leaves drift away
From their
branches and gather slowly at our feet,
Sliding over
our ankles, and the season begins moving
Around us
even as its colorful weather moves us,
Even as it
pulls us into its dusty, twilit pockets.
And every
year there is a brief, startling moment
When we
pause in the middle of a long walk home and
Suddenly
feel something invisible and weightless
Touching our
shoulders, sweeping down from the air:
It is the
autumn wind pressing against our bodies;
It is the
changing light of fall falling on us.
Mùa Lá Rụng
Rớt, Rụng,
Khô, Rữa…
Đó là cách mùa
đi
Khi những
chiếc lá thông, dài, như tóc ai dài
Đổi màu theo
thời khắc trong ngày
Lấm tấm mặt
đường
Hay, hằn lên
những đường gân tay
Ửng đỏ trên
cành
(Trong cuộc
tranh đua gay gắt với những chiếc đỏ chói sau cùng còn lại)
Và rồi bắt đầu
xiên xiên, xéo xéo, rồi rôi lờ lững trong không gian, và sau cùng nhập vào những
tầng lá, dệt những tấm thảm sặc sỡ trên mặt đất
Vào lúc hoàng
hôn, ngay cả ánh sáng thì cũng biến thành những tầng lớp yên ngủ trên cây
Trong 1 mùa của
những hòa hợp kỳ kỳ - một con chim “tanager”
đỏ chói
Và mùi lá cháy,
một con chó vàng,
Vừa chạy vừa
nhảy cẫng lên
Giữa con phố
rộng và mặt trời
Để lại xa xa
phía sau, giàn cây mù khói
Một cái hố mở
ra , giữa những ngọn cây và một đám mây thâm tím
Đong đầy không
gian mầu tím, chẳng chút ngượng ngùng
Mọi thứ, mọi
vật, mọi điều
Thay đổi và
chuyển động trong phút chốc
Giữa cái quá
khứ uể oải, lười chẩy thây ra, của mùa hè
Và một thẩm
tra cứng rắn của mùa đông
Một khoảnh
khắc, lui ra khỏi nhà ga theo lịch trình
Một khoảnh
khác ùa tới trên 1 sân ga tới
Nó xẩy ra rất
ư là máy móc, đúng như kim đồng hồ: Những chiếc lá bèn bỏ cây mà đi, tụ tập thành
đống, dưới chân chúng ta,
Bò lên đến tận
đầu gối,
Và mùa bèn
chuyển động chung quanh chúng ta
Như thể cái
khí hậu màu sắc của nó chuyển động chúng ta
Khủng tới mức,
nó đẩy chúng ta vào trong những cái túi, bụi bặm, nửa sáng nửa tối của nó.
Và năm nào
thì cũng có một khoảnh khắc ngắn ngủi, ngỡ ngàng
Khi chúng ta
ngừng lại, trong 1 chuyến tản bộ dài, trên đường về nhà
Bất thình lình
bị mùa thu nắm đúng tẩy sất,
Và cảm thấy
có 1 điều gì đó, vô hình, nhẹ tênh, như không chút trọng lượng,
Chạm nhẹ 1
phát, lên bờ vai chúng ta,
Cái gì gì, “bàn
ai chân rất nhẹ, tựa hồn những năm xưa”,
Từ không
gian xụt xùi mò tới:
Đó là gió mùa
thu ủi ủi thân xác của chúng ta
Đó là sự
thay đổi của ánh sáng mùa thu rớt lên chúng ta.
Comments
Post a Comment