Thơ Anna Akhmatova
Ta bình thường rất đỗi bình thường
Ta học sống giản dị, hiểu biết
Nhìn lên trên cao và cầu nguyện Chúa Trời
Và buổi chiều làm những chuyến tản bộ dài
Để xua đi những buồn bực vô ích
Khi những bông burdocks rù rì nơi dòng suối
Và đám cây thanh trà đỏ vàng gật gà gật gù
Ta làm những vần thơ hạnh phúc
Về cuộc đời có sống có chết, và có cái đẹp
Ta trở về.
Con mèo mịn mượt liếm tay ta
Và kêu rừ rừ
Và 1 ngọn lửa sáng lên
Ở cái tháp nhỏ nơi nhà máy cưa kế bên hồ
Trong cái lặng lẽ lâu lâu có tiếng cò
Khi ghé xuống mái nhà
Giả như mi quá nhớ ta,
và liều lĩnh muốn ghé thăm,
và rụt rè gõ cửa
Ta sợ ta chẳng thể nào hay.
***
I learned a simple and wise existence,
I learned to look at the sky and pray,
And in the evening to walk a good distance,
Walking unneeded worries away.
When ravines rustle and burdock roams
And yellow-berried rowans are in their glory,
I put together light-hearted poems
About life, ephemeral, transitory.
I return. The fluffy cat doesn't glower:
He licks my palm and purrs long and hard,
And a light comes on in the little tower
Of a nearby lakeside lumberyard.
Sometimes there's sound for a moment or more-
The cry of a stork on the house or near it.
And if you should happen to knock on my door,
I very much doubt if I would hear it.
1912
Anna Akhmatova
Trans. Lyn Coffin
***
I've learned to live simply, wisely,
To look at the sky and pray to God,
And to take long walks before evening
To wear out this useless anxiety.
When the burdocks rustle in the ravine
And the yellow-red clusters of rowan nod,
I compose happy verses
About mortal life, mortal and beautiful life.
I return. The fluffy cat
Licks my palm and sweetly purrs.
And on the turret of the sawmill by the lake
A bright flame flares.
The quiet is cut, occasionally,
By the cry of a stork landing on the roof.
And if you were to knock at my door,
It seems to me I wouldn't even hear.
1912
[from "Rosary"]
Trans. Judith
*****
Anna Akhmatova
"But There're Somewhere..."
1915
But there’re, somewhere, the simple life and light,
Warm, gay and absolutely clear…
There, speaks a neighbor through the fences, light,
With a sweet girl, and only bees can hear –
The gentlest talking of this kind.
But here we live – the solemn ones and toilsome –
And honor rites of our meetings, sad,
When our speech, just as a bud to blossom,
Is cut by wind, the cold and mad.
But we shall never seek a substitution
For this grand city – our woe and prize –
The widest rivers’ ever glaring ice,
The gloomy gardens, hidden from beams sun’s
And the Muse voice’s slim illusion.
Đâu đó, có 1 cuộc đời đơn giản và 1 thế giới
Trong suốt, ấm áp và vui thật vui
Ở đó, buổi chiều một người hàng xóm
Nói chuyện với 1 thiếu nữ
Ở bên kia hàng dậu
Chỉ những con ong mới có thể nghe được
Thứ tiếng nói thì thầm này
Nhưng đôi ta sống, như lễ hội,
Và rất ư là khó khăn
Và đôi ta quan sát những lễ nghi của những lần gặp gỡ chua xót
Khi, bất thình lình
Gió hung dữ nổi lên
Làm tắt ngấm 1 câu, vừa mới bắt đầu –
Nhưng không phải chẳng được chi, khi đôi ta
Trao đổi
Huế đế đô, thần sầu, với thành quách, lăng tẩm
Thành phố của vinh quang, và tai ương,
Với sông Hương, bến đò Thần Phủ…
Những khu vườn tối, không có bóng dáng mặt trời
Và, như gió thoảng, là tiếng của Nàng Thơ
Poetry Lovers' Page - Anna Akhmatova: "But There're Somewhere..." (poetryloverspage.com)
Trong khi nghe hát
Như gió, 1 giọng nữ, Huệ bay bổng
Có vẻ 1 giọng đen, ướt và của đêm
Và những gì nó dễ dàng đụng -
Bèn trở thành 1 thứ, loại, khác, không giống ai, trước chưa từng có - thì cứ gọi đại như thế
Nó làm lũ, gây lụt tất cả với vẻ sáng ngời như kim cương của nó
Đâu đó, 1 điều gì đó nó làm lóa sáng 1 mầu bạc
Và, trong áo lụa thần sầu không thể nào tin nổi
Nó gây xúc động, tạo cảm hứng
Và với những sức mạnh, quyền năng như thế đó,
Nó cưu mang cùng với nó giọng hát đỉnh trời
Như thể cõi đằng trước chúng ta kia
Không phải Huế, mồ chôn tập thể của chúng ta
Mà là 1 cái thang dẫn lên thiên đường
Anna Akhmatova
While Listening the Singing
1961
Like a wind, voice of woman is flying,
Seems the black one and wet and of night,
And the things it is easily touching –
All become of the other one kind.
It floods all with the diamond glaring,
Somewhere something it silvers for flash,
And, with its unbelievable dressing
Of a silk, it is making a splash.
And such strengths, such unusual powers
Carry forward the spellbound voice,
As if farther is not grave of ours,
But a ladder the heaven across.
Translated by Yevgeny Bonver, August, 2002
LISTENING TO SINGING
A woman’s voice, like the wind, rushes—
Nocturnal it seems, moist and black,
And as it flies, whatever it brushes
Changes and will not change back.
Its diamond-shine comes to bathe and bless,
Things are draped in a silver light,
It rustles its suggestive dress,
Woven of fantasy, silken and bright.
And the power that propels the enchanted
Voice displays such hidden might,
It's as if the grave were not ahead,
But mysterious stairs beginning their flight.
1961
Trans. Lyn Coffin
***
A woman's voice is rushing like the wind,
Black, it seems, damp, and of the night.
And whatever it touches in its flight—
Becomes instantly transformed,
With a diamond shining it pours,
Somewhere, something silvers for a moment
And an intriguing garment
Of fabulous silks rustles.
And such a compelling power draws the bewitched voice on,
As if ahead there were no grave,
But the flight of a flight of mysterious stairs.
Trans. Judith
Và như vẫn thường xẩy ra với những cuộc tình lúc chia ly
Bóng ma của những ngày đầu bèn ùa tới
Cây liễu bạc ở bên ngoài cửa sổ bèn cố nhoai cái bóng dài
Đẹp ơi là đẹp của nó, vô bên trong nhà
Chim bèn lên giọng hót nhạc họ Trịnh
“Cái gì gì”, mưa vẫn bay mưa
Trên tầng tháp cổ!
Và hai đứa, chẳng đứa nào dám ngước mắt lên khỏi mặt đất!
Thật cay đắng, mãnh liệt,
Và cũng thật xốn xang, vời vợi
Khi từ giã.
Ôi những ngày đôi lứa được cứu chuộc!
"Et comme ça va..."
1907
Et comme ça va souvent à la rupture de l'amour,
Le fantôme des premiers jours est revenu à nous,
Le saule argenté à travers la fenêtre s'est ensuite étendu,
La beauté argentée de ses douces branches.
L'oiseau a commencé à chanter le chant de la lumière et du plaisir
A nous qui craignons de lever les regards de la terre,
Qui sont si élevés, amers et intenses,
Environ les jours où nous avons été sauvés ensemble.
Anna Akhmatova
"And As It's Going..."
1907
An as it's going often at love's breaking,
The ghost of first days came again to us,
The silver willow through window then stretched in,
The silver beauty of her gentle branches.
The bird began to sing the song of light and pleasure
To us, who fears to lift looks from the earth,
Who are so lofty, bitter and intense,
About days when we were saved together.
Translated by Yevgeny Bonver, Desember, 2000
Edited by Dmitry Karshtedt, February, 2001
And as its Going
And as it's going often at love's breaking,
The ghost of first days came again to us,
The silver willow through window then stretched in,
The silver beauty of her gentle branches.
The bird began to sing the song of light and pleasure
To us, who fears to lift looks from the earth,
Who are so lofty, bitter and intense,
About days when we were saved together.
Vào buổi chiều
Nhạc ngân ngư ở ngoài vườn
Với 1 nỗi buồn không làm sao tả nổi
Sò, hến thì ở trên dĩa
Toát mùi tươi mát của biển
Mi nói, mi là bạn thực của ta
Và mi bèn “nưng” tà áo ta!
Không giống như đụng chạm giữa bạn bè
Như người ta ve vuốt 1 con mèo, hay 1 con chim
Hay ngắm 1 người thân hình mảnh dẻ
Cưỡi ngựa trong 1 rạp xiếc…
Dưới cặp lông mi vàng nhẹ
Chỉ có tiếng cười trong ánh mắt lặng lẽ
Và giọng của cây vĩ cầm nức nở,
Trong khói thuốc mờ ảo:
Hãy cầu Thượng Đế ở trên cao
Lần đầu tiên, mi được ngồi cùng ta!
In The Evening
The garden rang with music
Of inexpressible despair.
A dish of oysters spread on ice
Smelled like the ocean, fresh and sharp.
He told me: "I'm a faithful friend!"-
And lightly touched my dress.
How different from embraces
The touch of those two hands.
That's how one strokes a cat or bird
Or looks at slender lady riders…
Just laughter in his quiet eyes,
Beneath his light gold lashes.
And the despondent voices of the violins
Sing out beyond the hanging smoke:
"Give blessings to heaven above
At last you're alone with your beloved."
***
from “Rosary”
In the Evening
The music rang out in the garden
With such inexpressible grief.
Oysters in ice on the plate
Smelled fresh and sharp, of the sea.
He told me: "I am your true friend!"
And he touched my dress.
How unlike a caress,
The touch of those hands.
As one might stroke a cat or a bird,
Or watch slender equestriennes ride…
Under the light gold lashes
There is only laughter in his tranquil eyes.
And the voices of mournful violins
Sing through the drifting smoke:
"Praise heaven above—for the first time
You're alone with the man you love."
March 1913
A.A.
Trans. Judith
You Will Hear Thunder
by Anna Akhmatova
You will hear thunder and remember me,
And think: she wanted storms. The rim
Of the sky will be the colour of hard crimson,
And your heart, as it was then, will be on fire.
That day in Moscow, it will all come true,
when, for the last time, I take my leave,
And hasten to the heights that I have longed for,
Leaving my shadow still to be with you.
Mi sẽ nghe tiếng sấm
Mi sẽ nghe tiếng sấm và sẽ nhớ ta
Và mi sẽ nghĩ: Ta muốn dông bão.
Viền trời sẽ có màu đỏ thật đậm
Và trái tim của mi, như nó đã từng, vào lúc đó, sẽ cháy bừng bừng
Ngày đó, ở Mát Cơ Va, tất cả sẽ trở thành hiện thực,
Khi, lần cuối cùng, ta bèn bỏ mi
Tới ngọn đỉnh trời mà ta vẫn hằng mong đợi
Để lại cho mi cái bóng của ta
Và nó sẽ ở với mi, suốt quãng đời thừa thãi còn lại của mi
Như là quà tặng của ta.
A RIDE
My feather was brushing the top of the carriage
And I was looking in to his eyes.
There was a pining in my heart
I could not recognize.
The evening was windless, chained
Solidly under a cloud bank,
As if someone had drawn the Bois de Boulogne
In an old album in black indian ink.
A mingled smell of lilac and benzine,
A peaceful watchfulness.
His hand touched my knees
A second time almost without trembling.
ANNA AKHMATOVA
Translated by D.M Thomas
Russians Poets
Everyman’s Library
Một chuyến đi
Cái lông chim vũ của tôi thì đang quét quét
Ở trên chỏm chiếc xe ngựa
Và tôi thì đang nhìn vô mắt chàng
Có cú nhói ở tim tôi
Tôi không thể nhận ra
Buổi chiều không gió,
Bị xiềng thật chặt bên dưới một bức tường mây
Như thể 1 người nào đó đã vẽ công viên Bois de Boulogne [Paris]
Trong 1 cuốn an bum cũ, bằng mực đen Ấn Độ
Một mùi tử đinh hương lẫn mùi xăng,
Một chăm chú theo rõi bình yên
Tay chàng bèn chạm khẽ vào đầu gối tôi
Lần thứ nhì
Gần như không run run.
Ui chao, đọc thì lại nhớ lần đi với Seagull. Khi từ giã, thấy tội quá, hẳn thế, em mới đưa tay ra...
IN DREAM
Black and enduring separation
I share equally with you.
Why weep? Give me your hand,
Promise me you will come again.
You and I are like high
Mountains and we can't move closer.
Just send me word
At midnight sometime through the stars.
1946
Trong mơ
Xa cách, đen thui và dai như đỉa
Ta chia đều với mi
Tại sao khóc? Già rồi mà còn vãi lệ hoài, không sợ con nít nó cười cho ư?
Đưa tay ra, ta cho phép mi cầm tay ta, như lần từ giã chót, trên chiếc xe mà ta mượn của 1 người bạn
Hãy hứa với ta, mi sẽ lại qua Cali, thăm ta.
Ta và mi là hai ngọn đỉnh trời,
Sừng sững, khó mà gần gũi nhau hơn.
Hãy mail cho ta, vậy là OK rồi
Vào lúc nửa đêm, cỡ đó,
Qua những vì sao.
Note: Mới kiếm thấy, nhờ FB
SONG ABOUT SONGS
It will burn you at the start,
As if to breezes you were bare,
Then drop deep into your heart
Like a single salty tear.
And a heart full of spite
Will come to know regret.
And this sorrow, although light,
It will not forget.
Others will reap. I only sow.
Of course! When the triumphant horde
Of scythers lays the grain low,
Bless them, O Lord!
And so that I may lift
My eyes in thanks to You above,
Let me give the world a gift
More incorruptible than love.
1916
Akhmatova
Trans. Lyn Coffin
Bài Ca về Những Bài Ca
Nó sẽ đốt cháy bạn lúc thoạt đầu
Như thể bạn trần truồng trước những làn gió
Rồi thọi 1 cú thật sâu, ngay tim bạn
Như 1 giọt nước mắt mặn, cực mặn, chỉ 1 giọt
Và trái tim đầy thù oán
Sẽ biết như thế nào là, chưa đi mưa chưa biết lạnh
Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ,
Nghĩa là, biết, ân hận
Và nỗi ân hận, mặc dù nhẹ nhàng
Sẽ chẳng thể nào quên
Những kẻ khác, thu hoạch
Tôi, chỉ gieo.
Lẽ tất nhiên! Khi bầy người cầm hái chiến thắng
Để hạt xuống
Hãy chúc phúc cho họ, ôi Chúa
Và như thế, tôi có thể ngước mắt
Cám ơn Người ở trên cao
Hãy để cho tôi ban cho đời
Một món quà
Không thối rữa, hơn nhiều
So với tình yêu.
Comments
Post a Comment