Joseph Huỳnh Anh Tribute
Những Tóc Hoài Trên Đồi
Âm
Trăng Cổ Thạch
Yêu Thầm Kín Trong Vầng Trăng Sáng Tạo
Tôi ngồi rất vắng bóng tôi
Em Đẹp Như Cách Mạng
Vô Đề
Trầm Thuý
Cây Đa Bến Cũ Hồn Ta
Mùa Cầm Xanh
Ai cho phép anh là thi sĩ?
Cầm Dương Xanh
[NQT]
Tập San Văn Chương Là Gì
Hà Nội_của Anh Môn
Đọc thơ
Joseph Huỳnh Văn, 1975
Akhmatova, 1917
Những Bài Thơ Mới Có Được
Hòa Âm
Gởi Cho Chiều
Viễn xứ
Nguyễn Lương Vỵ
Hoà âm CDX
Nhân lần giỗ thứ mười
Đọc thơ, dịch thơ, nhớ Huỳnh Văn Hiến
Trang Thơ Scan
Tìm Thơ Joseph
Nhã Tập (tiền
thân của Tập San Văn Chương) và Tập San Văn Chương, do một nhóm thân
hữu chủ
trương: Nguyễn Tường Giang, Phạm Hoán, Nguyễn Tử Lộc, Phạm Kiều Tùng và
Joseph
Huỳnh Văn.
NLV giới thiệu thơ Joseph Huỳnh Văn, Da
Màu
Cầm Dương Xanh
Cầm
dương khúc, cầm sầu. Khúc mãi mãi…
Đàn ai
Ngăn-ngắt trời tây phương
Tôi đứng bên hồn chiều ngây dại
Hồng tuôn thanh thót tới đêm trường.
Hồng tuôn. em trắng muốt tay dương
Thôi đã nghìn xưa hương khói bay
Đàn im. tôi biết làm sao thấy
Đêm qua tôi chết quá ngất ngây
Đêm qua tôi chết quá không hay
Đàn im. tôi biết làm sao thấy
Réo rắt. em tinh khiết buông tay
Réo rắt. em trong suốt như mây.
Cầm dương khúc, cầm sầu khúc. Mãi mãi…
Đàn ai ngăn-ngắt trời tây-phương
Xanh đoá hồn tôi xanh lá lệ
Trong vườn tôi xanh đẫm tinh-sương.
Ôi khúc cầm xanh
sầu quý-phái
Mưa trầm xanh cầm mộ ngát xanh
Chú thích của Giấy Vụn:
Bài Cầm Dương Xanh trong lần in này đã sửa lại theo bản nhuận sắc bằng thủ bút của tác giả trước khi qua đời, bản gốc trên Tập san Văn Chương, số Trung Tân, nguyên văn như sau:
Ôi khúc cầm
dương khúc sầu quý-phái
Đàn ai
Ngăn-ngắt trời
tây phương
Người lắng
mơ lên chiều
xanh vương…
Hồng tuôn
thanh thót suốt đêm trường.
Hồng tuôn.
em trắng muốt dương tay
Thôi đã
nghìn xưa hương khói bay
Đàn im. tôi
biết làm sao thấy
Đêm qua tôi
chết quá ngất ngây
Đêm qua tôi
chết quá không hay
Đàn im. tôi
biết làm sao thấy
Réo rắt. em
tinh khiết buông tay
Réo rắt. em
trong suốt như mây
Ôi khúc cầm
dương khúc sầu quý-phái
Đàn ai
ngăn-ngắt trời tây-phương
Xanh đoá hồn
tôi xanh lá lệ
Trong vườn
tôi xanh đẫm tinh-sương.
Ôi khúc cầm
xanh sầu quý-phái
Mưa trầm
xanh cầm mộ ngát xanh
Thứ ba, ngày
25 tháng mười năm 2011
Hai bài thơ của Joseph Huỳnh Văn trích trong tập Thơ Joseph Huỳnh Văn (Giấy Vụn 2011). Câu thơ trên, Muôn thu ngơ ngác đứng bên đời, có lẽ tiêu biểu cho giọng thơ của Joseph Huỳnh Văn trong tập này.
Vô Đề 1
Trời xanh ngập
ngừng như muốn nói
Ngàn năm ấp
úng dáng mây trôi
Lòng tôi e
có chi muốn hỏi
Muôn thu ngơ
ngác đứng bên đời...
Tôi Ngồi Rất Vắng Bóng Tôi
Tôi ngồi nhuộm
máu sân liêu
vì em trầm tụng
kinh chiều khóc tôi
tôi ngồi đắm
đuối không thôi
vì em thắp nến chờ tôi hiện về
tôi ngồi
đâu?
tỉnh hay mê?
Chao ôi, ai
cột tóc thề trong mưa
tôi ngồi xế
bóng thu xưa
vì em liều với
nắng mưa theo người
Tôi ngồi, đợi
tóc xanh tươi
sáng rất hiu
hắt, ai
cười hắt
hiu...
tôi ngồi rất vắng bóng tôi
Blog GM
Như vậy là
thơ Joseph Huỳnh Văn đã được Giấy Vụn xb
Trân trọng
giới thiệu độc giả trong và ngoài nước.
NQT
Vô đề
Trời xanh ngập
ngừng như muốn nói
Ngàn năm ấp
úng dáng mây trôi
Lòng tôi e
có chi muốn hỏi
Muôn thu ngơ
ngác đứng bên đời....
Vô đề
Máu đào ai
thắm trên sông
Mà em giặt
áo chờ mong người về
Chao tay
trong áng giăng thề
Có nghe hồn
lụa não nề huyết xương
*
Ngàn năm e vẫn
còn vương
Trên sông trầm
lặng chút hương máu nồng.
Joseph Huỳnh
Văn
Những bài
thơ tiêu biểu của Joseph Huỳnh Văn, theo tôi, phải là mấy khúc Cầm
Dương. Nhà
thơ xuất hiện cùng lúc với Tập San Văn Chương, và tự giới thiệu mình
bằng những
dòng thơ thật sang, thật quí phái [Ôi khúc cầm dương sầu quí phái…]
Và thật lạnh,
như một vị độc giả TV lần đầu đọc anh:
GNV có còn bản
nào của Joseph Huỳnh Văn không?
Tôi rất mong
có một cuốn để đọc rỉ rả... JHV "lạnh" như TTT...
Em đẹp như cách mạng
Vành khăn
tang thắm đỏ giữa chiều vàng
Em đẹp như
nát tan
thuở bình
minh, rạng rỡ xa nhau
ôi vầng
dương vầng sầu
Em đẹp như
hoàng hôn đổ máu
thầm giấu
tên chúng ta
như một chuyến
đi xa
người về dưới
chân sao lặng lẽ
đẹp nghẹn
ngào
tên của người
trong trắng biết bao
ôi vì sao ở
cuối trời ly cách
Em đắm đuối
như chuỗi đời
không gặp gỡ
đẹp bơ vơ
như giấc mơ
vội vàng tảng sáng
đẹp muộn
màng
ôi những người
kiêu hãnh chẳng ngày mai
đẹp tàn phai
vì lòng hoài
cách mạng
1972
Joseph Huỳnh Văn
Note:
Bài thơ này hách thật.
VC làm sao có thứ cách mạng này ?
HÒA
ÂM BÊN KHỔ TU VIỆN XITÔ
trầm cỏ xanh
Chiều
khép mắt xanh
Trầm
thuý nhớ
Trầm
cỏ xanh
Rũ
bóng mực sơ xưa
Hận
Mùa Sau lòng mưa cũ mịt mờ
Trăng
ấp ủ vùng mơ đáy mộ
Chiều
đi mãi
Thương nắng vàng nuối lại
Chút
hồng rơi bi thiết cuối chân ngày
Chiều
khép mắt xanh
Trầm
thuý nhớ
Trầm
ngàn mây
Khép
tím một Dòng Thơ
Lòng
phương cảo ngậm ngùi chôn Bóng Đạo
Hồn
gọi hồn
Máu
gọi ngực khuya sau
Chùm
hoa đỏ nghẹn ngào trong cổ nguyệt
Vì
đêm mai….
Thổ
huyết đọc Lời Sầu
trầm như đạo
Trầm
như Đạo
Nghiêng
nghiêng
Chiều
tím mộ
Bướm
chập chờn khép cánh mặt hồ sương
Chiều
tím đạo dâng hương
Hồn
dương thế trên đường về
Xanh
cỏ
Ôi
trầm chân như mây
Thưở
Sầu Cúc một đảo
Trầm
vang
Thu
Vàng giữa chiều Vàng
Vĩnh
quyết
Hương
đàn xưa
Lặng
lẽ phai tàn
Nghiêng
Nghiêng Ai chết
Xanh
Ngắt Mộng
Nghiêng
Nghiêng Ai chết nồng nàn
Hoa…
Ai
chết ngập ngừng như lệ ứa
Nghiêng
Nghiêng tượng đá
Sầu
Không Rơi
Mi
xanh trầm ẩn Sầu Muôn Đời
Ôi
hoàng hoa lạc loài Nơi Cổ Đạo
Sao
vỡ đầy rừng dương
Chiều
thánh nhạc tan mơ màng hồ sương
Cúc
Vàng giữa Chiều Vàng
Hương
vĩnh quyết
Trầm như đạo, Nghiêng Nghiêng
vũ khúc trầm ngữ
Vũ khúc của lời thơ
(Thây người thi sĩ đặt trên nền đá xanh. Các đồng nữ y phục trắng,
lẵng hoa trước ngực,
cử hành vũ điệu) .
Trắng
màu chiều
Ly
biệt hoàng hôn
Vũ
Khúc Gọi Hồn lên đá lạnh
Rũ
môi cười
Sầu
đợi
Nét
phân vân
Vũ
điệu dâng hoa
Cung
thánh trầm ngân
Đâu
dáng người
Bơ
vơ huyền
Chiều
Cẩm Thạch không xanh
Sầu
dâng đóa hồng lên lặng lẽ
Thoáng
ngà tay
Trắng
suốt chiều không
Vũ
điệu tung hoa
Ôi
hồng nhung
Thắm
hồng mai mãi
Đến
một mai kia ngực đẫm hồng
Tung
mộng quanh chân tà áo mộng
Hương
trầm phủ gót
Nhẹ
về Xanh
Vũ
điệu bái tạ
Chết
thanh bên vành khăn Trinh nữ
Trắng
đắp ngàn thu lấy mộ phần
Trắng
ơi, chiều ly biệt
Trắng
ngàn đời
Vĩnh
khúc đưa người về. Âm lạnh
Phảng
phất cười
Sầu
gợn đá. Trầm ngân…
Số báo này, nhờ thi sĩ Hà Tuệ, tức Nguyễn Tân Văn mà có lại được. Anh là người lưu giữ thủ bút mấy bài thơ của Joseph Huỳnh Văn post trên TV. Joseph ở đây, là tên thánh, như Joseph Brodsky
Nhã Tập là số Tập San Văn Chương đầu tiên, khi chưa có tên Tập San Văn Chương.
Do Joseph Huỳnh Văn là tổng thư ký toà soạn, nên vì anh mà Gấu gia nhập & viết cho báo này.
Bài viết về cuốn Bếp Lửa là để kỷ niệm tình bạn giữa anh và Gấu, không phải vì ông anh mà viết, và, một cách nào đó, là để đưa ra 1 cách đọc khác, so với cách đọc của Huỳnh Phan Anh, trong lời bạt cho cuốn sách. Chính TTT yêu cầu HPA viết lời bạt, như là tiếng nói của người Miền Nam, Gấu thêm vô, 1 tiếng nói Bắc Kít cho nó.
[xuất hiện lần đầu trên TSVC]
Lần đó, theo Joseph đi gặp Đỗ Long Vân, khi đó là anh lính truyền tin tại Đài Phát Tín Phú Lâm, xin bài viết Truyện Kiều ABC. Hình như Gấu đứng ngay đó, đọc loáng thoáng, vớ được câu này:
Cái mới nếu có chẳng qua là ở trong một cách đọc…
Và Gấu biết, bài viết kể như xong: Ta sẽ đọc Bếp Lửa ở mức không độ của nó, vứt mẹ tất cả vào xọt rác, nào ý thức lạc loài, nào thân phận nhược tiểu, nào Malraux...
Trong một lần đi cùng NTiV lên Montreal, nhậu với một tay chuyên về điện ảnh, tay này cho biết, có một người bạn không hề bỏ một bài Tạp Ghi nào của Gấu [khi đó viết cho NMG, trên tờ Văn Học], nhưng Gấu đoán, ông bạn này là chính ông ta.
Trong lúc nhậu, chủ nhà hỏi Gấu, anh viết một bài viết như thế nào. Và Gấu trả lời, tất cả những bài viết của Gấu đều là cóp nhặt, đều là kết hợp của đủ thứ hầm bà làng, cho đến khi Gấu có được một cái "vision" choàng lên tất cả.
Với bài Biển, "vision" của nó, là chi tiết về
cát.
Với bài Bếp Lửa, cái vision của Gấu chiếu về cuốn của Barthes: Độ
không của
cách viết.
Người ta có thể đọc hoài một cuốn sách, nhưng không chỉ có một cách đọc cuốn sách đó.
Nếu người viết có một "viễn ảnh" về bài viết, khi viết, thì người đọc, cũng có một viễn ảnh, về bài viết, khi đọc.
Đọc một bài thơ, bài văn, như thế nào?
Hãy đọc nó, như là một viễn ảnh, của riêng bạn, về nó.
Và như thế, viễn ảnh còn là chìa khoá, password của riêng bạn, để mở ra bài viết
Có lẽ, chẳng ai có thể dậy bạn, đọc một bản văn.
Có thể, có những gợi ý, nhưng đọc nó như thế nào, là tùy ở bạn.
Bếp Lửa
Comments
Post a Comment